Chia sẻ trải nghiệm: "nơi biểu tình chưa bao giờ là an toàn"
Để mình kể cho các bạn nghe tại sao giờ mình không đi biểu tình
nữa. Không phải nói suông đâu nha nhưng mình từng đi biểu tình Trung Quốc về
biển đảo thời còn ở Sài Gòn lâu lắm rồi. Hồi đó mạng xã hội còn chưa phát triển
mạnh như bây giờ cơ. Do chỉ nắm bắt thông tin qua các diễn đàn và blog, nên
mình đã cùng một bạn học đi quyết tâm lên đường cất tiếng nói cho tổ quốc. Mình
và cậu bạn đi từ rất sớm tập trung ngay khu vực công viên gần nhà thờ Đức Bà.
Do vậy đến khi mọi người đổ về đây, mình đứng gần như vị trí hàng đầu di chuyển
tiến dần về hướng đại sứ quán Trung Quốc.
Đúng vậy, ban đầu phải công nhận là không khí rất ôn hòa cả từ
đoàn người biểu tình cho đến lực lượng công an đang gìn giữ trật tự ở đây.
Nhưng đứng được một lúc, mình cảm giác xung quanh như cứ 10 người biểu tình thì
có đến 2, 3 người phản động hay vì mục đích xấu khác vậy. Một số kẻ cứ thì thầm
vào tai mình và cả cậu bạn về chính quyền này nọ. Đã thế, mình đứng hàng trên
xong không hiểu có chuyện xảy ra gì mà phía sau cứ đùn đẩy mình lên. Trong khi
phía trước là công an tay trong tay roi điện. Rồi đậu má có mấy thím ở dưới la
hét cái gì mà chính quyền cướp đất này nọ trong khi đây là biểu tình Trung Quốc
vì biển đảo Việt Nam.
Ảnh internet |
Chuyện chưa xong ở đó, còn có mụ không hiểu vì chuyện gì mà lăn ra
ngất xỉu rồi cả đám nào đó liền bâu vào và kêu lên rằng công an đánh người,
giết dân. Không khí cứ vì những chuyện như vậy mà nóng dần lên. Từ ôn hòa
chuyển sang kích động mạnh. Vậy là lực lượng công an bắt đầu tách nhỏ nhóm
người ra và ép dòng người tản về hướng dinh Thống Nhất. Mình quan sát thấy các
xe phá sóng điện thoại, xe chở lực lượng an ninh được đưa vào khu trung tâm và
những ngã đường bị rào chặn lại.
Cảm thấy tình hình không ổn như ban đầu nên mình quyết định rút
lui. Phải khó khăn lắm mình và cậu bạn mới thoát ra được đám đông hỗn loạn ấy
những hơn 11 giờ trưa. Người mệt lả, bụng đói meo, đầu chếng choáng và mình tự
nhắc sẽ không bao giờ tham gia biểu tình nữa.
Ảnh internet |
Mình không biết những cuộc biểu tình gần đây có tiến bộ hơn không?
Biểu tình diễn ra trên đất nước nào không quan tâm nhưng ở Việt Nam, mình cứ
mặc định đó là chốn nguy hiểm. Đấy, ngay cả đi bơi hồ, tham gia lễ hội thôi mà
người ta còn chen lấn nhau muốn ngộp thở thì bảo sao biểu tình có thể giữ không
khí ôn hòa với những cái đầu nóng hừng hực vì vấn đề biển đảo và vô số kẻ thù
địch chà trộn vào. Gần đây nhất là vụ biểu tình dàn khoan Hải Dương 981, không
phải là hỗn loạn, phá hoại, nguy hiểm thì là gì? Rõ ràng với ý thức hiện tại
của người Việt mình, các đám đông đặc biệt là ở nơi biểu tình chưa bao giờ là
an toàn để dẫn trẻ em tới.
Ở tuổi của chúng biểu tình không phải để phục vụ cho mục đích của
người lớn chúng ta. Xã hội của chúng là ở tương lai chứ không phải bây giờ.
Chúng ta vẫn là những người đang giữ trách nhiệm bảo vệ bọn trẻ. Sắp tới đây
chắc còn nhiều vụ biểu tình nữa. Hi vọng đừng ai dại dột mang trẻ con theo. Bởi
nếu rủi như có chuyện đáng tiếc xảy ra cho chúng thì ân hận vẫn là người lớn.
Chúng ta không thể quy trách nhiệm cho ai hay đợi bàn tay giúp đỡ của kẻ khác
khi mà bản thân mình còn không thể bảo vệ cho con trẻ. Trước những việc mà
người trưởng thành thừa hiểu sẽ ảnh hưởng đến sự an nguy của chúng.
Theo
Facebook Vũ Ngọc Sơn
Không có nhận xét nào:
Để giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt, chúng tôi mong muốn các bạn sử dụng tiếng Việt có dấu. KHÔNG bình luận những lời lẽ thiếu văn hóa, những nội dung gây hiềm khích và những nội dung kích động khác