Mỗi người chúng ta đều rất giàu có, chỉ là chúng ta không nhận ra mà thôi
“Nghèo rớt
mồng tơi, nghèo rơi nước mắt” – nhiều người thường than thở với bạn bè như vậy,
tuy nhiên họ có thực sự ‘nghèo’ hay không? Không. Tất cả chúng ta đều không có
ai thực sự nghèo cả, tin tôi đi.
Mỗi
người chúng ta đều rất giàu có, chỉ là chúng ta có nhận ra không mà thôi
Trong cuộc sống, chúng ta thường nghe thấy một số người bạn của mình nói rằng,
họ nghèo, chỉ có hai bàn tay trắng, không có nhiều tiền bạc của cải, không có
một công việc tốt, không có địa vị xã hội …
Họ cảm thấy
cuộc sống không có ý nghĩa gì cả, thậm chí còn chán nản mà sinh ra những ý nghĩ
tiêu cực. Nhưng kỳ thực, mỗi chúng ta đều rất giàu có, chỉ là chúng ta có nhận
ra không mà thôi!
Một câu chuyện kể rằng, có một thanh niên trẻ tuổi cảm thấy bản
thân mình là một người vô tích sự, không có gì ngoài hai bàn tay trắng. Anh ta
bèn đi đến bờ sông định tự vẫn để chấm dứt cuộc đời mình thì gặp một ông lão
cao tuổi, chân đi khập khiễng.
Ông lão hỏi
người thanh niên: “Cậu trẻ tuổi như vậy, vì sao lại định phí hoài bản thân mình
như thế?”
Thanh niên trẻ tuổi buồn bã nói: “Cháu chỉ có hai bàn tay trắng,
cảm thấy cuộc sống không có ý nghĩa gì cả!”
Ông lão bật cười và nói: “Ta sẽ trả 10 vạn đồng để mua một bàn
tay của cậu, cậu đồng ý chứ!”
Người thanh niên ngẫm nghĩ một hồi và thấy đề nghị của ông lão
kia thật là vô cùng phi lý, cuối cùng cậu nói: “Không có tay, cháu làm sao mà
làm được việc gì? Cháu không đồng ý bán được!”
Ông lão lại nói tiếp: “Vậy ta sẽ trả cậu 50 vạn đồng, cậu bán
cho ta một chân được không?”
Người thanh niên càng không thể đồng ý, bởi vì anh ta nghĩ rằng,
không có chân sẽ không thể đi lại và cuộc sống sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
Ông lão nghe xong lại cười ha hả và nói: “Người trẻ tuổi à! Ai
nói cậu chỉ có hai bàn tay trắng? Cậu ít nhất có 50 vạn đấy chứ!”
Người thanh niên trẻ tuổi nghe xong liền bừng tỉnh đại ngộ, lập
tức vứt bỏ ý định tự tử, bái tạ ông lão mà đi.
Chúng ta có một thân thể chính là một loại tài phú, đây là điều
quan trọng nhất. Người xưa giảng: “Thân người khó được”, cho nên, thân người là
quý giá nhất. Người ta cũng nói, có sức khỏe là có tất cả, tiền tài địa vị cũng
chỉ là không. Nếu đã không có sức khỏe thì hết thảy những điều khác đều chỉ là
không. Cho nên, có một thân thể khỏe mạnh phải biết quý trọng! Người giàu có,
tài phú nhiều một khi có bệnh cũng thấy hết thảy của cải không là gì cả, chỉ
muốn đổi lấy một thân thể khỏe mạnh mà thôi! Chúng ta không chỉ có một thân thể người mà còn có một công việc
để duy trì cuộc sống. Đó chẳng phải là tài phú quan trọng của mỗi người hay
sao? Công việc, không phân chia cao thấp, địa vị, có thể làm tốt, làm thành
thạo công việc của mình bạn đã là một chuyên gia rồi!
Chúng ta còn có một gia đình ấm áp bên mình, lẽ nào không gọi là
giàu có sao? Bất luận là gia đình có điều kiện hay không có điều kiện thì đó
vẫn là tổ ấm của mỗi người. Sự ấm áp của gia đình không phụ thuộc và nhà cao
cửa rộng mà là ở sự vui vẻ, hòa thuận của các thành viên.
Ở vào lúc chúng ta phiền não, suy sụp, buồn chán, ngoài tình yêu
thương, che chở của gia đình, chúng ta còn có những người bạn tốt. Chẳng phải
chúng ta thực sự rất giàu có hay sao?
Vì sao chúng ta thường cảm thấy sống mệt mỏi, sống không vui vẻ?
Đó chính là vì chúng ta có quá nhiều ham muốn, hy vọng quá cao, yêu cầu quá
mức, không quý trọng những gì bản thân đang có mà lại đi hy vọng những thứ mình
không thể có được.
Người hiểu được quý trọng hết thảy những gì bản thân đang có là
người thực sự có trí tuệ. Người biết đủ thường là người sống được vui vẻ. Nếu
đã biết rằng bản thân không thể thay đổi được thế giới, chi bằng hãy đi tiếp
nhận nó, “thuận theo tự nhiên” mà sống thì sống mới tự tại, thản đãng.
Nếu chúng ta chưa mua nổi một căn nhà lớn, chúng ta có thể mua
một chiếc giường mình yêu thích trước.
Nếu chúng ta chưa mua được một chiếc áo
lông chồn, chúng ta có thể mua trước một chiếc áo bông mà mình thích.
Nếu chúng
ta tạm thời chưa thể đi du lịch được nhiều nơi mà mình yêu thích, chúng ta vẫn
có thể lên mạng tận hưởng phong cảnh những nơi đó.
Trên đó, chúng ta có thể
ngắm nhìn những giọt sương đọng trên lá cỏ, hay những bông hoa nở trên sườn
núi, những con cá nhỏ quẫy đuôi bơi trong dòng suối trong vắt…Chúng đều có thể
đem lại cho chúng ta niềm vui và sự kinh ngạc.
Thực sự, nếu tĩnh lặng suy ngẫm một chút, chúng ta có thể phát
hiện ra rằng, niềm vui, niềm hạnh phúc không phải nằm ở chỗ chúng ta có bao
nhiêu của cải, địa vị cao ra sao, nhà cửa rộng lớn thế nào mà là ở chỗ chúng ta
có phát hiện ra không và hưởng thụ nó thế nào mà thôi!
Theo Đại kỷ nguyên
Không có nhận xét nào:
Để giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt, chúng tôi mong muốn các bạn sử dụng tiếng Việt có dấu. KHÔNG bình luận những lời lẽ thiếu văn hóa, những nội dung gây hiềm khích và những nội dung kích động khác